ngôn tình anh uống thuốc

Công dụng: - Ăn ngon hơn: Kích thích vị giác, tăng cảm giác thèm ăn và ăn ngon miệng hơn. Việc ăn uống chính là nhân tố quan trọng quyết định nhất đến việc tăng cân. Do đó, ăn ngon miệng hơn, ăn nhiều hơn sẽ giúp bạn có đủ lượng dinh dưỡng và calo cần thiết để tăng Voir plus de contenu de Ngôn Tình Club sur Facebook. Se connecter. Informations de compte oubliées ? ou. Créer nouveau compte. Plus tard. Pages aimées par cette Page. Ngôn Tình Thanh Xuân. Ngôn Tình Truyện Ngắn. Trọn bộ Stt Ăn Uống Với Bạn Bè cực hay để bạn làm cap ảnh mỗi khi đi ăn với bạn. Ai mà biết được đời sẽ ra sao. Nên là, cứ ăn đi đã rồi tính sau. Ăn đã, mọi chuyện khác để sau. Ăn hột mít luộc có thể gây mất đoàn kết nội bộ và nghi ngờ lẫn nhau. Ăn mà Củ cải tháng 10 ngon ngọt, đây là loại rau có thành phần dinh dưỡng cao, tính mát, vị ngọt hơi đắng, giàu canxi, vitamin C. Củ cải còn có tác dụng kích thích tiêu hóa, tiêu độc, chống khuẩn. Củ cải nấu canh vị dễ chịu, có thể làm giảm mỡ máu, giúp cơ thể chống lại Ngôn Tình. Người Vợ Thứ Bảy Của Tổng Tài Ác Ma. Người Vợ Thứ Bảy Của Tổng Tài Ác Ma. Chương 107: Ép cô uống thuốc (2) cũng không mềm lòng, anh đã ép được cô uống thuốc đúng như ý nguyện, anh thắng rồi, nhưng lại không cảm nhân được niềm vui chiến thắng. After 2 Months Of Dating What To Expect. Ngôn của anh Cháo và anh dễ gần.Tác giả Nghiên Thừa ThưThể loại Tiền hôn hậu ái, ngọt sủng, nhẹ nhàngCp Nam bác sĩ x nữ giáo viênConverter Tâm Tít TắpEditor 4702iVăn ánTrong trí nhớ của Lý Khê Ngôn, cái tên Cố Văn Lan này, phong lưu thành tính, chẳng những có một khuôn mặt trêu hoa ghẹo nguyệt mà còn thích hái hoa ngắt cỏ, là một tên lãng tử tình trường, ngày còn học đại học cô cũng từng bị thiệt thòi trên tay năm sau Lý Khê Ngôn gặp lại anh, lần đầu tiên Cố Văn Lan không nhận ra cô, cô cũng giả vờ như không quen anh, lần thứ hai cô uống chút rượu, Lý Khê Ngôn lỡ... với người ngày nào đó sau khi kết hôn, Cố Văn Lan hỏi Nghe nói em vì sắc đẹp của anh mới gả cho anh hả?Lý Khê Ngôn hoảng sợ Sao anh biết?Cố Văn Lan...- - Một lần nữa nhìn lại ba mươi mấy năm cuộc đời, một lần nữa đo đạc lại giá trị quan cá nhân, cuối cùng ra kết luận là, anh yêu nhở ấm áp Truyện sau khi kết hôn, cuộc sống sau khi kết hôn không biết xấu hổ của bác sĩ Cố và cô giáo Lý, tiểu thanh tân cẩn thận hãy nhảy hố. "Muốn để cho Trần thái y đến xem lần nữa hay không?" Trưởng Công Chúa bất Văn Chính trầm mặc một hồi, chậm rãi nói "Ngày mai Trần thái y sẽ đến, chúng ta chờ một chút đi! Có lẽ bởi vì Kỳ nhi hôn mê hơn nửa năm, cho nên mới hơi khác thường."Khương Văn Chính mặc dù an ủi Trưởng Công Chúa nhưng trong lòng cũng có bất an. Trước kia Khương Kỳ ngã trúng đầu, cho nên mới hôn mê lâu như vậy. Mặc dù Trần thái y nói máu tụ trong đầu đã tan nhưng ngộ nhỡ . .Trở lại trong phòng, Nghiêm Tiêu Nghi vốn muốn để Khương Kỳ nghỉ ngơi, sau đó đi xem mấy người bồi giá theo nàng tới đây một chút. Thật không nghĩ Khương Kỳ lại là không có ý muốn nghỉ ngơi, chỉ nghe hắn nói "Người trong viện chúng ta cũng nên lộ diện trước mặt phu nhân mới phải."Nói rồi lập tức để Tiêm Nhu gọi toàn bộ nô bộc trong viện Ngọc Thanh thân của Ninh Quốc Công là phủ đệ 'Tam vương chi loạn' của Trung Vệ Vương trong Kinh Thành, nhưng Khương Văn Chính lại là cảm thấy chỉ là chỗ ở của cả nhà, nhiều viện tử như vậy dùng để làm gì? Cho nên trong phủ gần một nửa viện tử ngoại trừ để cho người ta quét dọn theo thường lệ ra, toàn bộ đều khóa lại. Nô bộ trong phủ ngoại trừ được Trưởng Công Chúa mang tới sau khi vào cửa, còn lại chính là những thị vệ thân cận bên người của Khương Văn Chính, bởi vì tàn tật nên không thể trở lại chiến trường. Trưởng Công Chúa từng cười Khương Văn Chính, nói nếu không phải có bà ở đây, sợ là Ninh Quốc Công phủ này đã bị bỏ bởi vì như thế, cho dù là được phụ mẫu sủng ái nhưng trong viện Khương Kỳ cũng không có bao nhiêu nô bộc hầu hạ. Chờ Tiêm Nhu gọi toàn bộ người đến, cùng nô bộc bồi giá Nghiêm Tiêu Nghi mang tới chia làm hai bên, nhân số lại trung Tiêu Nghi thấy cũng sững sờ, nhưng nghĩ tới đã sớm nghe nói thói quen của Ninh Quốc Công không giống với gia đình cao quý khác trong kinh, trong bụng cũng hiểu được nguyên người bồi giá kia tuy nói vốn đã sớm dự tính được huống xấu nhất, nhưng nghe nói đêm qua thế tử tỉnh lại, tất cả đều nhẹ nhàng thở ra. Lời đồn đãi trên phố làm sao không quan trọng, đối với nữ tử mà nói, vị hôn phu còn sống mới là cái chính nhất, mới có tương lai đáng nói Nhu và Tiêm Xảo là nha hoàn bên người Khương Kỳ, các nàng sau khi được Khương Kỳ phân phó, từng người theo thứ tự bắt đầu giới thiệu mọi chuyện trong viện Ngọc Thanh cho Nghiêm Tiêu Nghi."Trong viện Ngọc Thanh có phòng bếp nhỏ, do vị Lý má má này trông coi. Phu nhân ngày sau có cần gì, có thể phân phó Lý má má." Tiêm Nhu Xảo chỉ vào một nam tử trung niên, nói rằng "Được Trưởng Công Chúa giao phó, đã chuẩn bị xong xe ngựa cho phu nhân hằng ngày ra ngoài dùng. Phu nhân nếu có việc ra ngoài, có thể dặn dò Lưu Nhị."Đợi đến khi hai người giới thiệu xong tất cả mọi người, Tiêm Nhu ôm mấy quyển sổ sách, Tiêm Xảo thì ôm tới một cái Nhu nói "Mỗi tháng trong phủ đều sẽ phát một khoản cho Ngọc Thanh viện, chi tiêu ngày thường của thế tử đều lấy từ chỗ này, đây là sổ sách."Tiêm Xảo xách hộp, nói "Trưởng Công Chúa giao văn tự bán mình của tất cả hạ nhân Ngọc Thanh viện cho Thế tử trông coi, bên trong còn có chìa khoá khố phòng nội viện."Nghiêm Tiêu Nghi quay đầu nhìn Khương Kỳ híp cặp mắt đào hoa, không chút ngần ngại nói "Nàng cầm là được, mẫu thân bằng lòng giao ta cho phu nhân, đồ vật Ngọc Thanh viện chúng ta đương nhiên cũng nên giao cho phu nhân quản lý mới phải."Khương Kỳ nói lời này, hạ nhân trong viện cũng không khỏi vụng trộm muốn nhìn xem thử vị thế tử phu nhân này rốt cuộc trông như thế nào? Thế tử vậy mà vừa tỉnh dậy đã giao tất cả mọi thứ trong Ngọc Thanh viện cho đối Khương Kỳ mà nói, muốn thật lòng thật dạ đối tốt với một người, chính là phải đem mọi thứ mình có giao chl nàng. Nhớ lại trong mộng bởi vì hắn không thích, hạ nhân trong viện cũng không có mấy người thành tâm tôn trọng Nghiêm Tiêu Nghi, bây giờ hắn càng phải cho thiếu phụ nhà mình mặt Tiêu Nghi cũng không hiểu rõ Khương Kỳ, mặc dù tràn ngập các loại đồn đãi nhưng đối với Nghiêm Tiêu Nghi mà nói, từ đêm qua đến bây giờ nàng mới chính thức tiếp xúc với con người này. Thái độ của Khương Kỳ lại quá ỷ lại vào nàng, làm cho trong lòng Nghiêm Tiêu Nghi mặc dù còn có nghi hoặc nhưng dường như cũng có chút quen nên, Nghiêm Tiêu Nghi không nói thêm gì, để Hoàng má má và Cát Nhi nhận lấy đồ qua một màn này, trên dưới Ninh Quốc Công phủ đều biết Thế tử rất thích phu nhân. Bởi như vậy, cũng không cần Nghiêm Tiêu Nghi làm gì, địa vị của nàng ở Ninh Quốc Công phủ cũng đã ngồi vững vàng. Ai bảo quốc công gia và Trưởng Công Chúa yêu chiều thế tử, mà Thế tử phu nhân vừa gả vào, thế tử liền tỉnh liền?Huống chi bọn họ còn nghe nói, Trưởng Công Chúa lấy trâm vàng lúc trước Thái hậu đưa cho bà tặng cho thế tử phu nhân, cái này có thể nhìn ra Trưởng Công Chúa coi trọng thế tử phu đoán của những người trong phủ Nghiêm Tiêu Nghi đương nhiên sẽ không biết, lúc này trong tay nàng bưng chén thuốc, đang nghĩ nên làm thế nào mới có thể khuyên Khương Kỳ uống thuốc như bình Khuyên nhủ! Khuyên nhủ cái người sắp mười chín này, nhưng vẫn không chịu huống thuốc đàng hoàng như một trượng đến trong mộng ngày ngày làm bạn với thuốc, Khương Kỳ không hề cảm thấy việv sợ hãi uống thuốc là cái gì đáng để mất mặt. Thế nên mặc cho Nghiêm Tiêu Nghi ôn nhu khuyên như thế nào, hắn vẫn cứ từ từ nhắm hai mắt, không nhìn tới chén thuốc gần như biến thành màu đen Nhu Tiêm Xảo ở bên cạnh hầu hạ nhìn nhau một cái, trong lòng cũng là không hiểu vì sao Thế tử lại không nguyện ý uống thuốc như vậy? Thế tử trước kia chưa bao giờ sợ à!Lúc phụ mẫu còn sống, Nghiêm Tiêu Nghi cũng được sủng ái mà lớn lên, cho nên cũng chưa từng có cơ hội hầu hạ người khác uống thuốc. Qua mấy lần hạ xuống, trong lòng Nghiêm Tiêu Nghi cũng có chút bốc thấy đôi mày thanh tú của nàng hơi nhíu lại, cầm chén thuốc thả lại trên bàn, lạnh giọng nói "Xem ra Thế tử là không muốn thiếp hầu hạ, đã như vậy, thiếp đây đi tìm Trưởng Công Chúa thỉnh tội."Khương Kỳ rốt cục mở mắt "Nghi nhi, nàng đi thỉnh tội gì? Ta lúc nào không muốn nàng hầu hạ hả?"Nghiêm Tiêu Nghi đứng lên, hướng Khương Kỳ khẽ khom người "Mặc dù thiếp không biết chọc Thế tử không vui ở điểm nào nhưng Thế tử đã không muốn uống thuốc, vậy tất nhiên là thiếp làm không tốt. Gả vào Quốc Công phủ mới một ngày đã chọc Thế tử không vui, trì hoãn y bệnh của Thế tử, thiếp đương nhiên phải đi thỉnh tội."Nói xong, Nghiêm Tiêu Nghi liền muốn quay người rời Kỳ quýnh lên, mặc kệ hai chân đau nhức, cuống quít từ trong tứ luân xa đứng lên, muốn kéo Nghiêm Tiêu Nghi ở lại. Nhưng không nghĩ, người thì bắt được, nhưng chính hắn không đứng vững, mắt thấy là phải theo hướng lực kéo Nghiêm Tiêu Nghi ngã xuống phía nha hoàn Tiêm Nhu Tiêm Xảo thấy thế, nhịn không được kinh hô "Thế tử. . ."Nghiêm Tiêu Nghi nghe tiếng, vội vàng quay đầu nhìn lại, đối diện chính là thân thể cao gầy của Khương Kỳ đang đổ về phía Kỳ nhanh tay lẹ mắt, bất chấp trong nháy mắt gắt gao ôm Nghiêm Tiêu Nghi vào trong ngực. Hắn đầu tựa vào cần cổ Nghiêm Tiêu Nghi, khẽ ngửi hương hoa nhàn nhạt trên người nàng, vừa thỏa mãn vừa rung động."Ta uống thuốc là được, nàng đừng có tức giận." Khương Kỳ có chút lấy lòng nói, hắn thích Nghiêm Tiêu Nghi dỗ dành hắn, nhưng lại không muốn làm nàng tức khái là bệnh quá lâu, trên người Khương Kỳ mang theo một chút mùi thuốc. Nghiêm Tiêu Nghi bị hắn ôm vào trong ngực, gương mặt có chút nóng lên. Nàng tay chân luống cuống đẩy Khương Kỳ ra, dưới sự hỗ trợ của Tiêm Nhu cùng Tiêm Xảo đỡ hắn ngồi trở lại tứ luân Khương Kỳ nhìn chằm chằm mình, Nghiêm Tiêu Nghi khẽ than thở một tiếng "Thiếp ngửi mùi thuốc này cũng cảm thấy không tốt, nhưng dù sao thuốc đắng dã tật. Nếu Thế tử không uống thuốc, thân thể làm sao có thể tốt?"Nói xong, Nghiêm Tiêu Nghi để Tiêm Nhu đi tìm chút thứ gì đó ngọt miệng, lại không ảnh hưởng đến dược tính của thuốc. Tiêm Nhu đáp một tiếng đi tìm, Tiêm Xảo liền mượn cơ hội, cầm chén thuốc bỏ lên trên miệng bình chứa nước nóng, tránh cho thuốc Khương Kỳ, Nghiêm Tiêu Nghi cảm thấy hắn có chút tính trẻ con. Có chút dính người, thích nũng nịu, không thích uống thuốc. . . Những điểm này đều giống tính tình của hài vẻ mặt của hai nha hoàn Tiêm Nhu cùng Tiêm Xảo này, Nghiêm Tiêu Nghi nhìn ra được, hành vi của Khương Kỳ hẳn không phải là thái độ bình thường của đầu Nghiêm Tiêu Nghi xuất hiện một suy nghĩ, chẳng lẽ đầu óc Khương Kỳ hỏng?Nhưng Nghiêm Tiêu Nghi lại lập tức cảm thấy rất không có khả năng, mặc dù hành vi của Khương Kỳ có chút quái dị nhưng nói năng trật tự rõ ràng, người đầu óc hỏng làm không được. Nghiêm Tiêu Nghi không xác định rõ Kỳ không biết bởi vì thói quen gần hai mươi năm trong mộng, bây giờ ở trong mắt Nghiêm Tiêu Nghi lại thành bằng chứng ngã hỏng đầu nhanh, Tiêm Nhu bưng một cái khay hơi lớn đi tới. Trên khay bày biện các loại mứt, còn có mật ong, đường mạch Tiêu Nghi nhìn Tiêm Nhu bày từng món lên bàn, liền nói với Khương Kỳ "Ngươi thích cái nào, lát nữa uống thuốc xong lại ăn vào ép bớt một chút vị đắng của thuốc. Mặc dù không thể lấn át toàn bộ vị đắng nhưng có thể hóa giải một chút."Nghĩ đến có lẽ đầu óc Khương Kỳ bị thương, Nghiêm Tiêu Nghi cảm thấy tức giận với Khương Kỳ cũng không nên, lúc nói chuyện cũng khoan dung hơn một luôn chú ý Nghiêm Tiêu Nghi, Khương Kỳ tự nhiên là có chỗ cảm thấy, mặc dù không biết nguyên nhân nhưng đây càng giống thái độ nàng đối với mình trong đến chỉ cần mình yếu thế, Nghiêm Tiêu Nghi có thể càng thêm ôn nhu. Trong lòng Khương Kỳ cũng đã có chủ thấy hắn ngoan ngoãn khẽ gật đầu, tiếp nhận chén thuốc Nghiêm Tiêu Nghi nhận từ Tiêm Xảo bưng trong tay, nhắm mắt lại uống vào một hơi. Sau đó hắn nhíu chặt lông mày, dường như bị thuốc đắng làm chảy ra nước mắt, nước mắt đầm đìa chỉ vào đường mạch Tiêu Nghi sững sờ, lập tức kẹp một khối đường mạch nha đưa tới trước mặt Khương Kỳ cũng không đợi Nghiêm Tiêu Nghi phản ứng, cúi đầu, ngậm lấy đường mạch nha trong tay Nghiêm Tiêu Nghi. Cũng không biết là vô tình hay cố ý, môi của hắn lại sượt qua ngón tay cầm đường của Nghiêm Tiêu thấy được trên ngón tay có xúc cảm mềm mại ấm áp, Nghiêm Tiêu Nghi suýt nữa kinh hô thành tiếng. Nàng lập tức rút tay về, khuôn mặt nhỏ đỏ lên, nhìn Khương Kỳ ăn đường mạch nha, lông mày nhíu chặt chậm rãi dãn ra, vẻ mặt tràn đầy thỏa mãn, cũng không biết nên nói cái gì cho Nhu chạy tới phòng bếp nhỏ hỏi đồ ăn ngọt miệng, phòng bếp nhỏ tất nhiên không có chuẩn bị nhiều đồ ngọt như vậy, cho nên nhanh chóng chạy tới phòng bếp trong phủ. Cái này mặc dù không phải động tĩnh gì lớn nhưng vẫn truyền đến tai Trưởng Công khi biết được ngọn nguồn sự tình, bất an trong lòng Trưởng Công Chúa từ từ lan Văn Chính ra ngoài làm việc, vừa hồi phủ đã thấy Trưởng Công Chúa mang gương mặt bất an chờ ông."Từ khi Kỳ nhi lớn lên, lúc nào sợ uống thuốc chứ? Làm sao sau khi tỉnh lại đã thành như vậy?" Trưởng Công Chúa lo lắng nói "Chàng nói Kỳ nhi có phải thật hay không. . ."Khương Văn Chính cũng cảm thấy kỳ lạ "Nàng cũng đừng quá khẩn trương, chớ để người khác nghe được lại truyền đi lung tung. Ngày mai mời Trần thái y tới nói đi!"Trưởng Công Chúa nghe vậy, cũng đành phải gật đầu. Lượt Xem 16 NGÔN CỦA ANH Tác giả Nghiên Thừa Thư Thể loại Hiện đại, cưới trước yêu sau, sủng, nhẹ nhàng, ngọt ngào, có H, có rất nhiều H, HE. H nhiều so với các truyện mới hiện nay thôi nhé CP nam bác sĩ bị nghiệp quật × nữ giáo viên rất “dịu dàng” Tình trạng Hoàn edit. Link đọc ngôn của anh ?Văn án Trong trí nhớ của Lý Khê Ngôn, cái tên Cố Văn Lan này, phong lưu thành tính, chẳng những có một khuôn mặt trêu hoa ghẹo nguyệt mà còn thích hái hoa ngắt cỏ, là một tên lãng tử tình trường, ngày còn học đại học cô cũng từng bị thiệt thòi trên tay anh. Vài năm sau Lý Khê Ngôn gặp lại anh, lần đầu tiên Cố Văn Lan không nhận ra cô, cô cũng giả vờ như không quen anh, lần thứ hai cô uống chút rượu, Lý Khê Ngôn lỡ… với người ta. Một ngày nào đó sau khi kết hôn, Cố Văn Lan hỏi Nghe nói em vì sắc đẹp của anh mới gả cho anh hả? Lý Khê Ngôn hoảng sợ Sao anh biết? Cố Văn Lan … Một lần nữa nhìn lại ba mươi mấy năm cuộc đời, một lần nữa đo đạc lại giá trị quan cá nhân, cuối cùng ra kết luận là, anh yêu em. ?❤? ?“Những người có tình chưa chắc đã lấy nhau, chỉ những người có duyên mới lấy được nhau.”* ?Ngay cả những nhà thơ, nhà văn lãng mạn nhất khi nói về hôn nhân, họ cũng đều dùng đến những lời lẽ cực kì chua chát, chắng hạn như Hôn nhân là nấm mồ chôn vùi tình yêu, Hôn nhân là tai họa, Hôn nhân là cuộc chiến tranh nơi chúng ta ngủ với kẻ thù của mình,… Nhưng Cố Văn Lan và Lý Khê Ngôn, bằng câu chuyện nhỏ của họ, đã chứng minh cho chúng ta thấy rằng, không phải cuộc hôn nhân nào cũng giết chết tình yêu, mà nó còn có thể là liều thuốc tái sinh tình yêu. ?Cố Văn Lan là một người đàn ông cô độc, dù sự cô độc đó được thời gian tôi luyện để che giấu bằng vẻ ngoài phong nhã, đôi lúc cợt nhả, nhưng tận sâu trong anh, là sự cô độc. Những năm tháng niên thiếu tươi đẹp, nơi mà trái tim đáng ra sẽ học yêu và được yêu theo những cách thức sôi nổi trong sáng nhất, thì cuộc hôn nhân của bố mẹ đổ vỡ. Một cuộc hôn nhân tốt đẹp dường ấy, yêu nhau sâu sắc nhường ấy, lại cứ vậy mà đổ vỡ. Có lẽ chỉ có những người con trong gia đình đã trải qua chuyện đó mới có thể hiểu hết được nó có thể ảnh hưởng đến nhân sinh quan, thế giới quan của một người như thế nào… Năm ấy, Cố Văn Lan lựa chọn rời nhà theo mẹ, trải qua cuộc sống vô cùng chật vật khi mẹ mắc bệnh tim, ốm yếu cần chăm sóc, kinh tế chẳng có, lại không muốn nhận bất cứ sự giúp đỡ nào từ bố. Nhưng rồi cố gắng thế nào, giằng co đấu tranh ra sao, mẹ anh vẫn mất, anh quay về nhà theo di ngôn cuối cùng của mẹ, mang theo trái tim u ám đã kiệt quệ, trống rỗng, mất phương hướng. Mà biểu hiện lớn nhất của việc mất phương hướng đó, có lẽ chính là việc năm thứ 3 Đại học anh bắt đầu sống phóng túng Thay bạn gái như thay áo; Ai đến tỏ tình cũng không chối từ. Lý Khê Ngôn chính là một trong những người bạn gái ngày ấy của anh. Nhưng cô cũng không ở lại quá lâu, chỉ thoáng qua đời anh đến nỗi Cố Văn Lan nhiều năm sau gặp lại còn chẳng nhớ rõ khuôn mặt dáng hình cô. Chỉ là, trước khi cô chia tay, còn tranh thủ lấy đi lần đầu tiên của anh. Ờ, cô giáo Lý bề ngoài rất dịu dàng, nhưng chính là kiểu người không để mình thiệt thòi như vậy đấy~ ?Mấy năm sau, Cố Văn Lan lúc này đã trở thành tiến sĩ hải quy về nước, làm việc tại bệnh viện gia đình, dĩ nhiên đã không còn phóng túng như xưa, mặc dù bác sĩ Cố nghiêm khắc lạnh lùng thuy thoảng vẫn còn chút tật xấu bày ra bộ dạng vô lại trêu chọc người khác. Vì đã đến tuổi thành gia lập thất nên suốt ngày bị giục đi xem mắt, Cố Văn Lan không tình nguyện mà lựa chọn gặp gỡ Lý Khê Ngôn, người yêu cũ anh đã quên và chỉ tùy tiện chọn ảnh trong một loạt những đối tượng được đề cử, hiện cũng trong nghịch cảnh chẳng khác gì anh, gái già 28 mùa xuân đang bị bố mẹ ép phải nhanh chóng kết hôn. ?Họ gặp gỡ ba lần, lăn giường hai lần. Lý Khê Ngôn ôm tâm lý chuyện giữa hai người là không thể, sống trên đời phải biết hưởng thụ niềm vui trước mắt, mà nam nhân cảnh đẹp ý vui này, cho đến giờ vẫn là người đàn ông đầu tiên và duy nhất của cô, tranh thủ chiếm chút lợi lộc, bù đắp cho tâm lý bất bình nhiều năm trước rồi chạy, chẳng phải là việc rất nên làm hay sao. Chỉ là, Cố Văn Lan lúc này đã nhận ra cô, chính là cái cô đã ngủ xong rồi lập tức đòi chia tay, cướp sắc của anh năm xưa đây mà. Lần này vẫn còn định xài lại chiêu cũ ư?! Cô không nghiêm túc, nhưng anh rất nghiêm túc đấy. Dù sao cũng phải kết hôn, chi bằng chọn một người quen, một người mà mang lại cho mình cảm giác như cánh cửa mở ra làn không khí mát lành mới mẻ trong cái cũi cuộc sống vốn đang rất ngột ngạt bức bối của anh. Vậy nên. Cố Văn Lan cầu hôn với Lý Khê Ngôn. Cô đồng ý. ?Mặc dù lời cầu hôn của anh cũng có chút tùy tiện như cái cách họ quyết định lấy nhau vậy “Hay là em thu lưu anh đi? Dù sao cũng bị em ngủ nhiều lần như vậy rồi, dứt khoát ngủ cả đời luôn nhé!” “Anh lớn tuổi rồi, không chịu nổi giày vò nữa. Anh chỉ còn ít sức lực quèn ấy, bằng lòng giày vò em, giày vò cuộc sống sau này của hai ta thôi, em nói xem?”. Và Lý Khê Ngôn cũng tỏ ra tùy tiện chẳng kém “Tùy anh vậy”. Dù sao cô cũng cảm thấy lấy anh chàng quá mức đẹp trai này mình rất lời, không, là siêu lời ấy chứ. ?Nhưng sự thật chứng minh, không hề như vẻ bề ngoài, cả Cố Văn Lan, cả Lý Khê Ngôn, họ đều có thái độ rất nghiêm túc đối với cuộc hôn nhân này. Cho nên mình cảm thấy, một cuộc hôn nhân có bền vững và lâu dài hay không, tuyệt đối không phụ thuộc vào việc nền tảng của nó là gì, mà là thái độ của chúng ta với nó như thế nào. ?❤️? ?Vậy, đoán xem cuộc sống sau khi kết hôn của bác sĩ Cố và cô giáo Lý ra sao? Vô cùng phong phú! Bởi vì sau khi kết hôn, sở thích lớn nhất của bác sĩ Cố chính là trêu chọc vợ, trêu chọc cho vợ không chịu nổi, vợ giận, vợ dỗi, xong rồi lại tìm trăm phương ngàn cách dỗ dành. Đồng thời, bác sĩ Cố cũng nhận ra mình đã bị trúng một loại cổ độc, loại cổ độc khiến anh không thể ngủ được nếu không ôm vợ trong lòng, ngửi mùi hương hấp dẫn chỉ thuộc về riêng mình cô. Và anh còn phát bệnh nữa, bệnh chiếm hữu đặc biệt mạnh với vợ, ghen tuông với mọi động vật giống đực quanh quẩn bên vợ, thậm chí ghen tuông với cả công việc của vợ. Cơ mà may thay, bác sĩ Cố đã nhanh chóng tìm được cách để chữa khỏi bách bệnh cho mình đó là kéo người nào đó lăn giường. Áp lực công việc ư lăn giường. Khó chịu với người nhà sao lăn giường. Ghen tuông với quá khứ của vợ à lăn giường. Vợ ghen tuông với quá khứ của mình hửm lại lăn giường … Đoạn này reviewer xin phép được cảm thán một chút chưa có truyện nào mình đọc mà có nhiều cảnh xxx như thế, có thể nói là không thể tổng kết hết được, cơ mà các bạn độc giả cũng chớ nên phấn khích quá nhé, vì cảnh giường chiếu trong truyện chỉ dừng ở mức canh xương thêm chút thịt thôi à. Nhân tiện, rút ra thêm một món hời của hôn nhân nữa được xxx một cách hợp pháp, muốn ngủ thế nào, muốn ngủ ra sao, không ai có quyền quản ? Bác sĩ Cố có lời muốn nói Thiên hạ mau dẹp hết sang một bên để ông đây phóng túng với vợ ~ ?Nhưng tất nhiên, bác sĩ Cố yêu nghiệt của chúng ta cũng đâu được tự tung tự tác, thảnh thơi lơi lả mà tận hưởng hết thảy những đãi ngộ ấy. Bởi vì người kia của anh là Lý Khê Ngôn đó. Mình thật sự cho rằng, Lý Khê Ngôn chính là một hình mẫu người vợ lý tưởng mà mọi phụ nữ nên học hỏi theo. Nếu các bạn tự hỏi rằng, vì sao từ đầu đến giờ, mình ít đề cập sâu đến nhân vật nữ chính, vậy thì mình bảo đảm với bạn, không phải là vì cô ấy không có gì đáng nhắc đến, mà chính bởi vì mình muốn dành điều tốt đẹp nhất cho sau cùng mà thôi. Lý Khê Ngôn là một người phụ nữ rất dịu dàng, lấy chồng, cô chăm lo cho ngôi nhà chung của hai người, biến nó từ một căn nhà lạnh lẽo ban đầu thành một tổ ấm đích thực, có bể cá, có chậu hoa, có thức ăn lúc nào cũng ấm nóng trên bếp, có quần áo sạch sẽ thơm tho phơi nơi ban công, có người luôn bật đèn sáng chờ Cố Văn Lan đi làm về, cho anh cảm giác ấm áp, cảm giác đủ đầy của một người đàn ông có vợ. Nhưng cô cũng tuyệt đối độc lập. Độc lập trong hành động, trong suy nghĩ. Ngoài việc nhà, ngoài anh, cô có công việc riêng của mình, sẽ luôn có những chuyện khác khiến cô phải bận lâm, phải cố gắng, phải nỗ lực. ?Trong một mối quan hệ bình thường, thường là yêu rồi mới nhận định sống cả đời bên một người. Nhưng Cố Văn Lan thì khác, anh nhận định cô, rồi mới yêu cô. Bởi vì đối với một người đã trải qua mất mát như Cố Văn Lan, so với tình yêu, thì sự an toàn mà Lý Khê Ngôn, tổ ấm mà cô vì anh dựng nên, còn quan trọng hơn gấp nhiều lần. Ở bên cạnh cô, anh tìm thấy sự yên lòng. Anh không rõ mình có thích cô hay không, thích cô bao nhiêu, nhưng anh nhanh chóng nhận ra, từ lúc nào, mình đã không thể thiếu cô nữa rồi. Năm xưa, anh giống một con thuyền cô độc phiêu bạt trên biển, gặp hòn đảo nào sẽ cập bến tại hòn đảo đó, chẳng mấy chốc lại dạt theo sóng tới nơi khác. Mà hiện tại… “Anh là con thuyền cô độc, nhưng em lại là thuyền trưởng của con thuyền đó, cho nên bất kể anh dạt theo sóng biển đi tới đâu thì em cũng sẽ ở bên anh, trừ khi em nhảy xuống biển, có lẽ con thuyền này cũng sẽ đắm mất.” Vậy đó, Lý Khê Ngôn đã cho Cố Văn Lan bến đỗ an toàn mà anh cần, nhưng đấy cũng không phải là sự an toàn tuyệt đối mà anh có thể dễ dàng nắm lấy. Thực chất, trong cuộc hôn nhân này, Cố Văn Lan mới là người lo được lo mất nhiều hơn. Dù Lý Khê Ngôn là người yêu anh trước. Nhưng tình yêu của cô giáo Lý là kiểu, anh đối tốt với tôi, tôi ở bên cạnh anh, anh đối xử không tốt với tôi, tôi lập tức rời đi. Yêu, sâu nhưng không lụy. Yêu, nhưng vẫn giữ giá của mình, không phụ thuộc, không để bản thân phải chịu chút thiệt thòi nào. Chẳng hạn như, cô nấu cơm cho anh ăn, vì cô muốn nấu, việc đó làm cô vui, nhưng nếu anh dám kén cá chọn canh ư, vậy cho chó ăn nhé. Quả nhiên là như câu ông cha vẫn nói “Lạt mềm buộc chặt”, “Vừa đấm vừa xoa” đó mà. ?❤️? ?Thật ra, bất chấp lối viết sâu đíp so deep của reviewer, một người không học tâm lý nhưng lại cứ đâm đầu vào phân tích tâm lý, một kẻ không theo chuyên ngành Triết nhưng lại cứ thích triết lý cao siêu, thì “Ngôn của anh” thực tế chỉ là một câu chuyện rất nhẹ nhàng, hài hước và ấm áp về đời sống hôn nhân thú vị của cặp vợ chồng trẻ, với vô vàn những câu chuyện nho nhỏ đặc sắc, kể về những cách thức mà cô giáo Lý điềm đạm của chúng ta làm thế nào quản chế ông chồng đã từng rất đào hoa của mình, cũng là quá trình bác sĩ Cố chân chính trải nghiệm cái gọi là “nghiệp quật”, ngày xưa đã từng vô tình thế nào, thì nay lại nặng tình thế ấy mà thôi. ?Dầu vậy, cần thú thật rằng, bên cạnh những ưu điểm như hành văn dí dỏm, duyên dáng, nhân vật có cá tính, rất tiếc vẫn phải nói đoạn đầu truyện mình thấy tác giả viết ổn hơn, còn nửa sau có chút cảm giác hơi đuối. Có lẽ mình mong chờ nhiều hơn ở cuộc hôn nhân của Văn Lan và Khuê Ngôn. Giả như họ có thể mở lòng với nhau nhiều hơn, thể hiện tình yêu với nhau rõ ràng hơn, cho khán giả một góc nhìn đẹp hơn mỹ mãn hơn thì có lẽ câu chuyện sẽ trọn vẹn hơn nhiều. Nhưng hẳn đó cũng là dụng ý của tác giả đi Ca ngợi hôn nhân nhưng không tôn sùng hay tô vẽ nó thái quá. Dù sao, để bù đắp, tác giả đã cố ý viết thêm tận 12 ngoại truyện vô cùng ngọt ngào về cuộc sống của hai vợ chồng khi mang thai và có con, xem như cũng thỏa mãn thói hảo ngọt của một bộ phận độc giả. ?Ngoài ra, cũng cần dành nhiều lời khen ngợi cho bạn editor 4702i, tuy là một editor mới, là tác phẩm edit đầu tay nhưng bạn chuyển ngữ rất mượt mà, chỉn chu, nhờ vậy chất lượng truyện cũng được nâng cao hơn nhiều. ?Vì thế, nếu bạn đang chần chừ trước cánh cửa hôn nhân, mình nghĩ “Ngôn của anh”, ở một khía cạnh nào đấy, chính là một liều thuốc an thần dành cho bạn đó. Mau uống. Hoặc nếu bạn đơn giản chỉ là một người ham vui, muốn xem làm thế nào một người đàn ông độc thân hoàng kim vẫn tự hào đi ngang vạn bụi hoa không một phiến lá dính thân sau khi kết hôn lại trở nên ấu trĩ, vô lại, bám vợ không rời, vậy thì cũng thật hoan nghênh các bạn nhảy hố ạ! “Quãng đời còn lại, củi gạo mắm muối cùng người, phong hoa tuyết nguyệt cho người.””** Bạn phải đăng nhập để gửi phản hồi. "Ngôn tổng à! Đừng làm nũng nữa. Mau uống thuốc cho em.""Không muốn. Anh muốn bà xã đút cơ."Cao Hi nhìn người đàn ông đang nằm trên giường bệnh nhưng vẫn không quên cái tính trẻ con của mình."Anh là tổng tài. Là tổng tài đấy, làm gì có tổng tài nào như anh chứ.""Ừm! Có phải ông xã em đặc biệt lắm không?""Đặc biệt?" Cao Hi nhíu mày nhìn anh."Vừa đẹp trai, tài giỏi lại giàu có. Đã thế lại cưng chiều bà xã tận trời." "Tập đoàn Ngôn thị là của em, đứng tên em. Còn anh không có quyền gì hết. Nhé! Thế nên không thể nói là anh giàu có được."Ngôn Chính Tần câm nín. Đáng ra ngay từ đầu không nên cho người phụ nữ này đứng tên Ngôn thị mà."Nào tiểu Tần anh mau uống thuốc đi, nếu muốn bị em đuổi việc thì không cần uống cũng được.""..."Sáng sớm Cao Hi đến phòng làm việc của bác sĩ điều trị cho Ngôn Chính Tần."Bác sĩ! Bệnh tình anh ấy sao rồi."Bác sĩ đẩy gọng kính nheo mắt nhìn cô. "Bệnh? Cậu ta làm gì có bệnh.""Dạ? Không có bệnh?""Cậu ta cho bệnh viện tiền rồi bảo tôi nói với cô là cậu ta bệnh rất nặng." Bác sĩ cười cười nói thêm. "Gần đây bệnh viện đang gặp khó khăn nên... Mà thôi nhé, có bệnh nhân gọi tôi. Đi trước đây."Cao Hi đứng trong phòng làm việc của bác sĩ lửa giận không ngừng bốc lên. Ngôn Chính Tần anh xong đời phòng bệnh Ngôn tổng cao cao tại thượng đang cầm một quyển truyện tranh. Gương mặt chăm chú tiếp thu kiến thức mới."Rầm." Cửa phòng bệnh bị đẩy đập mạnh vào giật mình ngẩng đầu lên. "Bà xã của anh. Ai dám chọc giận em." Ngôn Chính Tần nhìn thấy ánh mắt vô cùng tức giận của Cao Hi liếc mắt nhìn anh. "Hừ! Ngôn Chính Tần anh chính thức bị đuổi việc."Cùng lúc đó bác sĩ điều trị của Ngôn Chính Tần cũng vừa xong việc đi ngang qua phòng bệnh của anh."Tên già lang băm kia, tôi sẽ cho bệnh viện của mấy người bay màu." Ngôn Chính Tần đứng trên giường bệnh chống nạnh chỉ tay thẳng mặt đồng đội của mình. Đúng là đồng đội tốt mà. Cao Hi không thể nhìn nổi cảnh tượng này nữa rồi. "Không nói nhiều anh bị đuổi việc. Tối nay ra ngoài sofa ngủ."Ngôn Chính Tần nhìn tên bác sĩ kia mà không làm gì được.Đoản -Cre Quân VũPhố ngôn tình group Thể loại Hiện đạiMột ngày nọ, Doãn An Nhiên - một nữ sinh trung học có tính cách dịu dàng luôn mang động lực sống là tiền lại phát hiện ra một công việc nhẹ lương việc đó chính là bón thuốc cho đứa con trai độc đinh nhà họ Quý. Quý Dực Thần là một kẻ ốm đau bệnh tật, chưa từng sợ thứ gì nhưng lại cực kỳ sợ uống thuốc. Và sau khi gặp được cô, nỗi sợ của hắn lại tăng thêm một thứ Doãn An con người, hai số phận khác nhau nhưng lại cùng bên nhau vượt qua thời thanh xuân tươi đẹp. Liệu số phận có cho phép họ bên cạnh nhau...chỉ có tác giả mới biết!

ngôn tình anh uống thuốc